xíng lù nán
行 路 难
táng dài: lǐ bái
唐 代: 李 白
jīn zūn qīng jiǔ dǒu shí qiān
金 樽 清 酒 斗 十 千
huá yǐn zhēn chéng zuò bìng xiān
华 宴 真 成 坐 饮 仙
xiōng zhōng yǒu jì wú rén shí
胸 中 有 志 无 人 识
bù fù gāo tái wàng jìn tiān
不 负 高 台 望 尽 天
zhōng yǒu sī rén wèi yǒu cè
中 有 丝 人 未 有 策
mù hóu chén shì fù hé nián
暮 侯 尘 世 富 和 年
cóng jīn ruò yǒu péng chóu lù
从 今 若 有 朋 友 路
bì yǒu huáng jīn mǎn rù chuán
必 有 黄 金 满 入 船
这首诗是唐代伟大诗人李白的作品,通过拼音的形式展现出来,旨在让读者更好地理解古诗的发音和韵律。诗中表达了作者对人生道路艰难的感慨,以及怀才不遇的惆怅之情。李白以豪放洒脱著称,这首诗也体现了他独特的艺术风格。