qìn yuán chūn xuě
xuě jì hán lín,bǎi lǐ bīng fēng,wàn lǐ hào tāo。
雪霁寒林,百里冰封,万里浩涛。
kàn hóng zōng lǜ dào,fēng liú zì sì;jiāng shān rú huà,yī shǒu duō chóu。
看红鬃绿道,风流自肆;江山如画,一首都愁。
shí èr zhòng shān,gèng wú qíng chù,zhǐ yǒu cháng jiāng liú shuǐ liú。
十二重山,更无情处,只有长江流水流。
hé shí le,yào qīng qīng cǎo sè,lǜ shù hóng huā。
何时了,要青青草色,绿树红花。
xiǎng lái rǔ yì jiāo cáo,
想来汝亦娇曹,
mèng lǐ yóu lái zhé shàng gāo。
梦里犹来折上高。
jì mò zhōng zhōu qiáo mù,huái rén yī xiào;
寂寞洲桥木,怀人一笑;
yáo cānng hǎi shàng,yún xiá qīng tiān。
遥苍海上,云霞青天。
jiǔ zài tiān shān,bù zhī hé chù,shēn zài tiān yá yī gù táo。
久在天涯,不知何处,身在天涯一顾陶。
qīng lóu yuè luò,shuǐ guāng yáo yè,zǐ guī tí xuè,hán yān mù xiá。
清楼月落,水光摇夜,子规啼血,寒烟暮霞。
yī piàn líng hán qīng bì shuǐ,
一片凌寒清碧水,
qiān lǐ zhēng róng jiù yè tāo。
千里峥嵘旧叶涛。
dú yǒu zhōng liú dǐ zhù,zhào shān chuān bù lǎo,zhōng niàn jiāo hū。
独有中流砥柱,照山川不老,忠念交呼。
这首《沁园春·雪》的拼音版,通过对自然景观和历史情感的描绘,展现了作者对壮丽山河的热爱以及对人生境遇的感慨。希望你喜欢这个版本!